Vợ À Anh Sai Rồi Tha Lỗi Cho Anh - Mèo Con Tai Cụp [貓耳朵] - Chap 4 Sinh Nhật Tròn 5 Tuổi Của Dư Thần. - Tác giả : Mèo Con Tai Cụp [ 貓耳朵 ] - Nhân Vật : Dư Mặc, Liễu Y Nguyệt - Thể Loại : Truyện ngắn, hiện đại, sủng ngược sủng, tổng tài, hào môn thế gia - Tình Trạng : Hoàn_ 05/02/2018_ - Số Chap : Full 20 chap - Không có ngoại truyện - Tình Trạng Phụ Vợ À Anh Sai Rồi Tha Lỗi Cho Anh - Mèo Con Tai Cụp [貓耳朵] - Chap 1 Gả Cho Dư Gia. - Tác giả : Mèo Con Tai Cụp [ 貓耳朵 ] - Nhân Vật : Dư Mặc, Liễu Y Nguyệt - Thể Loại : Truyện ngắn, hiện đại, sủng ngược sủng, tổng tài, hào môn thế gia - Tình Trạng : Hoàn_ 05/02/2018_ - Số Chap : Full 20 chap - Không có ngoại truyện - Tình Trạng Phụ : Đang sửa chữa Hôm đó trời mưa cô là vợ của hắn Cô bị bắt cùng tình nhân của hắn! Chỉ vì hắn mà cô hi sinh tất cả Chỉ vì hắn mà cô từ … Toggle navigation Doc Truyen - Tiêu Đề : Vợ ÀAnh Sai Rồi - Tác Giả : #KimYoonTae - Lưu Ý : Trong truyện Thy là 1 người con trai thật thụ nhé =)) - Nhân Vật : Lê Anh Thy , Hoàng Diệp A Trong tứ trụ nếu có 2 can khắc với 2 chi, tức là hai trên khắc dưới, thì có số có anh em, hoặc vợ gặp tai họa. đôi 22 nha. Phái nữ có một con 2 thì vẫn ổn, bởi trời sinh phái nữ vốn đã… đủ nhạy cảm rồi. Nhìn chung, người có một con 2 thường dễ cảm thấy họ Đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! Trước List chương Sau . Toàn màn hình Nền đen . Nền trắng . Cô chạy xe vào Thịnh Gia, đến nơi cánh cổng nhanh chóng mở ra cho xe cô chạy vào. - Rồi rồi, xin lỗi xin lỗi mà - cô mỉm cười - Tha lỗi cho cậu đấy - nhỏ Là cô. Ông không hề nghe một chút tin tức hay hình ảnh về cô vợ của anh cả mà ông chỉ nghe anh lấy vợ. Cô mỉm cười nhìn ông tỏ vẻ xin lỗi mà mong ông tha cho, ông thở dài khi thấy cô dùng ánh mắt cầu xin này. Ông cất tiếng: - Chào Lãnh lão đại, mời cậu ngồi - Chào ông, ông Thịnh Anh Đức - anh - Đây là Lãnh phu nhân sao? - Anh Đức - Vâng - cô 4UKoV. Trên xe của hắn, ngồi trước có tài xế, bên cạnh là luật sư, phía sau là hắn ôm một cô gái say rượu đang lèm bèm trong lòng. Tài xế và luật sư trố mắt nhìn, trời ạ, phó chủ tịch cao thượng của bọn họ đây sao trời, đang há hốc mồm nhìn thì hắn liếc cho một cái, luật sư xấu hổ thu hồi ánh mắt,động cái kính của mình rồi nói -Dạ đây là tài liệu ngài cần ạ. -Đưa đây_hắn sửa lại tư thế ôm cho cô nằm, đưa tay lấy tài liệu. -Anh là ai, sao giống ông chồng cũ xấu xa của tôi vậy,_Cô nheo mắt, chỉ tay vào hắn nói, bộ dáng bây giờ của cô rất chi là muốn phạm tội. -Ừm.... lái xe về biệt thự của tôi_hắn nhìn thấy ngực cô lấp ló nên hơi đỏ mặt. tua tua qua thời gian ở trong xe cô đang nhận dạng hắn phải chồng cũ mình không.... Về tới biệt thự, hắn ôm cô vào biệt thự, mèo con à,hôm nay anh sẽ cho em biết là chồng cũ hay là chồng yêu của em, cũng may hôm nay hắn gửi Thiên cho ông nội nên rất dễ hành động.Cười nham hiểm. Hắn ôm cô một mạch lên phòng, đặt cô xuống giường, nhìn cô quần áo xốc xếch, ngực hơi lộ ra, khuôn mặt vì say mà đỏ ửng, nơi nào đó của hắn phản ứng , haiz, làm chuyện đại sự trước rồi xử cô sau cũng được. Hắn ngồi xuống bên cạnh cô, nhìn cô, vuốt tóc cô nói -Ly nhi, em biết anh là ai không? -Anh là người giống chồng cũ em, anh ngồi im đi, sao cứ lắc hoài vậy_Quái lại sao có 3 ông chồng cũ nhỉ? -Ly nhi, Thiên là con anh mà đúng không?_giọng hắn ngọt đến chết người. -Không nó là con tôi, anh đừng hòng bắt nó đi_Cô ngồi đối diện hắn ,gắt gỏng một cách dễ thương mà nói. -Anh không đưa nó đi, nhưng nó cần phải có cha chứ, không nó lớn lại bị bạn bè nó chọc , em nói đúng không?-hắn nhìn cô dụ dỗ nói. -nhưng....._cô hơi nghi ngờ nói. -Em vẫn là mẹ nó, em vẫn ở vẫn chăm sóc nó, nhưng Thiên nó cần một người cha, anh là cha nó em cũng phải cho anh được làm tròn chức vụ của một người cha chứ, Thiên bây giờ nó còn nhỏ,nó vẫn chưa hiểu chuyện, sau này nó hiểu rồi, nó bị bạn bè trêu, nói nó là người không có cha, nó sẽ tủi thân, sẽ buồn, em biết không?_hắn nói ngọt, dụ dỗ cô, vuốt tóc cô nói. -Nhưng..... cha nó là người xấu, cha nó không cần 2 mẹ con em, anh ta xấu lắm..uhuh_Cô cũng muốn nhưng cô sợ.... -Không anh thật sự rất thương 2 mẹ con em, nên em cho anh cơ hội sửa sai, chăm sóc mẹ con em được chứ, anh sẽ bù đắp cho em_Anh xin lỗi em nhiều lắm, anh sẽ sửa sai, hắn nghĩ thầm, mắt hắn hơi đỏ khi nghe cô nói vậy, hắn nghẹn ngào đặt lên trán cô một nụ hôn. -Thật chứ??_cô ngước đôi mắt ngập nước lên nhìn hắn. -Thật, anh hứa anh dự_Hắn mỉm cười nhìn cô nói. -vậy bây giờ em chỉ cần kí vào văn kiện này thôi thì thiên sẽ có cha_Hắn lấy tài liệu, lấy bút cầm tay cô nói. -được_Trong cơn say cô kí tên để Hàn Thiên thành Cao Thiên Hàn, có ba và có mẹ. Nhìn cô kí xong hắn thở phào nhẹ nhỏm,từ nhỏ đến giờ có lẽ cô là người khiến hắn phải làm nhiều điều mà bản thân hắn cũng không nghĩ tới. -Vậy, bây giờ mình cũng nên làm chuyện vợ chồng nên làm vợ nhỉ,?_hắn vừa nói vừa cởi áo sơ mi của mình nói. -Vợ chồng gì, tôi đã ly hôn rồi làm gì có chồng_Cô tỉnh bơ nói. Hắn tối xầm mặt, được để tối nay anh sẽ cho em biết em có chồng không. Đêm đó,trong biệt thự. -Á đau,.... um.. nhẹ thôi... -Vợ anh, em khít quá nhỉ?_hắn vận động trên người cô vô sỉ nói. -Vợ... um.. cái... con khỉ....á....tôi..um..không có... chồng...um Cô đang lên cao trào hắn dừng lại nói -Em có chồng không?_hắn cũng đang khó chịu cố nhịn nói với cô, mồ hôi trên trán hắn đang chảy ròng ròng. -khó...chịu quá..xin anh.. cho tôi..._cô uốn người khó chịu nói. -Nói em có chồng không?Chồng em là ai?_Nhịn cố nhịn phải bắt cô thừa nhận. -không có ...ly hôn...rồi/..._cô nói vậy., hắn tức lên. -Nói em có chồng, chồng em là tôi, Cao Thiên Tề, nói đi, tôi cho em..._Hắn dụ dỗ cô nói. -Em có...chồng...chồng em ...là Cao Thiên....Tề...Rồi...xin anh_Cô chịu thua trước sự dụ dỗ của hắn mà nói, cô vừa nói xong hắn đã hoạt động mạnh mẽ cho cô lên cao trào thoải mái. Những trận mây mưa tiếp theo hắn dụ cô gọi tên hắn, gọi hắn là ông xã.... và có lẽ ngày mai cô không xuống giường được, tới tận gần sáng hắn mới dừng thì làm sao cô xuống giường được. Trước khi ngủ, hắn nằm ôm cô vào lòng nghỉ, không uổng công hắn chuẩn bị tất cả để chuốc say cô, chứ công ty nhỏ của cô sao lấy được hợp đồng đó,do hắn đó. Cô mà biết được haiz.. thôi dụ được cô đổi họ cho Thiên à Hàn là được. Ý kiến nha - Cô ngồi thẫn thờ ở đó, khóc và cứ khóc rồi cô thiếp đi trong khi vẫn hôm sau, ánh sáng chiếu vào căn phòng tối kia, cô mở mắt ra, đứng dậy vào làm vscn, mở cửa bước xuống nay thì không anh và cô ta thân mật với nhau, chỉ thấy anh đang ngồi đó uống tách coffee, cô ta thì không thấy đúng rồi, hôm qua họ ân ái với nhau kia mà, cô ta làm sao còn sức ngồi đây mà ăn cười nhạt, đi lại chỗ anh, nói " Ngày mai đám cưới rồi, anh nên nhớ lời hứa của mình "" Tôi nhớ cô không cần lo "Ngước mặt lên nhìn cô, anh bất ngờ khi thấy đôi mắt đẹp đẽ lại sưng đỏ lên, cô ta khóc sao" Mắt cô? "" Không sao, chỉ là...!"" Cô khóc? " - anh nhíu mày" Không có " - cô chối" Được rồi, không khóc cũng được cô không cần giải thích nên làm cho mắt cô hết sưng đi, mai diễn ra hôn lễ rồi "" Tôi biết rồi "Trái tim cô ấm áp lên một chút, cô thích anh dịu dàng như thế này mỉm cười, quay người đi về mà ngờ lúc cô đang đi về phòng mình thì gặp cô ta, cô ta nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ " Sao đây, thưa Lãnh phu nhân tương lai, sao lại khóc đến sưng hết cả mắt thế kia? "" Liên quan đến cô? Cô thích chen vào chuyện người khác quá nhỉ? Hạng người như cô tôi gặp nhiều rồi "" Vậy à, nhưng cái thứ xem vào tình cảm người khác tôi khinh " " Ô, thì ra là người thứ ba, tôi còn không biết đây, tôi không sợ giành giựt với người khác để lấy lại hạnh phúc cho riêng mình, tôi tuy không được anh ấy sủng nịnh như cô nhưng tôi không bám anh ấy như cô, Hạ Giang à "" Được rồi, miệng lưỡi được lắm,để coi ai là người anh ấy yêu thương "Hai con người trở thành kẻ thù với nhau chỉ vì muốn người kia thảm bại dưới chân cho dù không được anh yêu cũng không sao bởi cô yêu anh, luôn bên cạnh anh là được lúc cô mệt mỏi, cô sẽ tự động buông ngày hôm sau, mẹ cô sang Lãnh Gia giúp cô chuẩn bị mọi thứ, điều bà không ngờ là trong nhà lại có một người con gái khác, mà người này lại được sự yêu thương của Thiên Hàn, con gái bà thì sao, nó bỏ lơ con gái bà sao" Nguyệt Nguyệt, nói mẹ nghe cô gái đó là ai? "Lam Vi lo lắng hỏi cô con gái của mình." Cô gái đó là người mà anh ấy yêu "" Cái gì? Sao con không cho mẹ biết, mẹ không chấp nhận con gái mẹ bị kiếp chung chồng, mẹ thà phá vỡ lời hứa còn hơn để con gái mẹ chịu khổ "Bà thốt lên, không thể tin nổi những gì mình đã nghe." Mẹ à, con không sao đâu, từ trước tới giờ thứ mẹ không bao giờ phá vỡ quy tắc đó là lời hứa nên con không muốn mẹ vì con mà mất thể sẽ không sao hết đó mẹ, con không chịu kiếp chung chồng, anh ấy chỉ yêu cô ta thôi chứ còn cưới thì sẽ cưới con, mẹ yên tâm "" Nhưng....!"" Con nói rồi, con không sao, con biết tự bảo vệ mình mà "Bà thấy sao mà con gái bà khác quá, con bé sống khép kín hơn trước rất nhiều, nụ cười trên môi cũng biến mất, lúc trước con bé rất hoạt bát, là con cưng của bà vậy mà bây giờ lại phải chịu khổ chỉ vì lời hứa năm xưa bà đã hứa với Xuân thật hối hận, bà đã đẩy con gái mình vào tình huống này, muốn kéo lên thì lại khó, giờ chỉ có thể chấp bộ váy cưới mà anh đưa cho, cô chỉ mỉm cười không nói gì, Lam Vi thở dài, thằng bé này vô tâm đến vậy sao, ngay cả đưa con bé chọn váy cưới cũng không được " Mẹ xin lỗi, Nguyệt Nguyệt à "" Mẹ không cần phải xin lỗi con, con là con mẹ mà, cho dù có chuyện gì xảy ra sau này thì con có thể đứng dậy chống trả được, mẹ yên tâm đi " - cô nhẹ nhàng an ủi Lam Vi Nói xong, cô vào mặc váy cưới lên ngườiĐến bàn trang điểm, trang điểm nhẹ lên gương mặt xinh đẹp ra ngoài cô bước lên chiếc xe màu đen, chiếc xe chạy đến nhà đi vào trong, vào phòng chờ ngồi đó suy nghĩ "Rồi sau này cô và anh sẽ như thế nào đây, yêu hay hận, thương hay lòng yêu anh liệu có sai? ".Chờ một hồi cũng tới giờ làm lễ, khách được mời đã tới, cô đứng dậy đi đến bên cạnh cha nhìn cô mà đau lòng, đứa con gái của ông sao lại tiều tụy như thế cô nắm tay ông theo ông ra ngoài, lúc này tiếng nhạc vang lên, nhiều người nhìn cô mà ngưỡng mộ, vừa xinh đẹp mà lại làm cô dâu của Lãnh Thiên Hàn thì sướng còn gì thấy họ nói vậy cô cười nhạt, đúng là không phải người trong cuộc nên họ không biết gì dắt cô lên lễ đường, đến chỗ anh ông cất tiếng " Ta giao con bé cho con, hứa với ta phải chăm sóc con bé thật tốt "Anh gật đầu, nắm lấy tay cô đưa cô đứng bên cạnh nhưng vẻ mặt anh thể hiện sự chán biết chứ nhưng cô không nói, cô biết anh không bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân này, mãi mãi vẫn xứ bắt đầu nói về hôn nhân, sau khi nói xong, cha xứ hỏi " Lưu Dạ Nguyệt, con có đồng ý làm vợ của Lãnh Thiên Hàn, bất kể giàu có hay nghèo khổ, ốm đau hay khỏe mạnh cũng không thay lòng? "" Con đồng ý "" Lãnh Thiên Hàn, con có đồng ý làm chồng của Lưu Dạ Nguyệt, bất kể giàu có hay nghèo khổ, ốm đau hay khỏe mạnh cũng không thay lòng? "" Con đồng ý "" Có ai phản đối hay không? ".Cả lễ đường im phăn phắt không một tiếng động, không nghe thấy ai phản đối cha xứ nói tiếp " Kể từ giây phút này hai con chính thức trở thành vợ chồng "Kết thúc hôn lễ mọi người trở về khách sạn nơi tổ chức bữa tiệc, tuy cô đi chung xe với anh nhưng lại không hề mở miệng ra nói lời nào, trong chiếc xe lạnh lẽo đến lạ khách sạn, cô bước xuống đi vào trong, anh cũng vậy, cô ta lại đang ở theo anh tiếp rượu các lão đại của bang khác nhau rồi lại tiếp rượu với các công ti lớn mạnh mẹ anh không tới được vì họ đang ở bên Ý để giải quyết chuyện làm mệt mỏi, sáng đến giờ cô đã ăn gì đâu, định kiếm anh thì cô lại bỏ ý nghĩ đó đi khi thấy anh đang chăm sóc Hạ Giang, bỏ mặc một người với danh nghĩa là vợ như nói gì, cô cúi mặt ra bắt taxi về nhà, đi lên phòng, cô đóng sầm cửa lại, cô lại khóc, khóc một nay là ngày cưới của cô nhưng cô lại không được hạnh phúc như những cô gái khác, người ta được chồng mình cưng chiều, sủng tới tận trời còn cô thì tân hôn sao? Chỉ là một đêm như bình thường, nó không phải là đêm mà cô hạnh phúc mà đêm cô đau đám cưới là ngày mà người ta làm nữ hoàng cô thì thiếp đi trong nước mắt giàn dụa, gục đầu xuống đầu gối mà ngủ, cả người cô mệt tàn, anh không thấy cô cũng không đi tìm mà đưa Hạ Giang nhà thì thấy má Lâm đang lo lắng anh mới hỏi " Cô ta có về không? "" Thưa cậu chủ, phu nhân về rồi ạ " Anh gật đầu rồi đưa Hạ Giang về phòng còn anh thì qua phòng cô, mở cửa ra thì thấy cô vẫn mặc váy cưới, mặt gục xuống đầu gối nhưng cô không động đậy hay phát ra tiếng thấy cô như vậy anh thấy con tim hơi nhói, anh đi lại ẩm cô đặt lên bao giờ anh thấy gương mặt cô rõ đến như vậy, nó thật nhíu mày khi thấy giọt nước mắt đọng lại trên khóe mắt cô, cô lại khóc, anh thở dài lắc đôi môi anh hôn lên trán cô, vuốt tóc cô sang một bên rồi mỉm cười đi ra giác vừa rồi của anh đối với cô là gì? Nó không giống với Hạ Giang, lại càng không phải ghét rất ấm áp, anh ấm lòng khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của bị gì thế này???. BẠN ĐANG ĐỌC Vợ À, Anh Sai Rồi! - Cẩn Yên [Hoàn] - Đang Chỉnh Sửa RomanceTác giả Dĩnh Yên. Nhân vật chính Lưu Dạ Nguyệt - Lãnh Thiên Hàn. Toàn văn Lưu Dạ Nguyệt là thiên kim đài cát, trên người mang khí chất của một vị tiểu thư nhà giàu, tuy vậy tánh tình lại đi ngược với bề ngoài của cô. Lãnh Thiên Hàn, con trai độc... happy-ending nguoc nguyet-nhuoc-du-yen tinhcam yenyen0609 Reads 234,161Votes 5,715Parts 21Ongoing, First published Jan 11, 2018Table of contentsSat, Jan 20, 2018Chap 2 Sở Ly Cô To Gan Dám Đánh Vợ Ta ?Sat, Jan 20, 2018Chap 3 Dư Thần Con Trai " Cưng "Sun, Jan 21, 2018Chap 4 Sinh Nhật Tròn 5 Tuổi Của Dư ThầnSun, Jan 21, 2018Chap 5 Tống Nhã Nhi ? - Ăn Sạch Em [ H ]Sun, Jan 21, 2018Chap 6 Đi Chơi Cùng Dư Thần - Gặp Lại Bạn Học CũMon, Jan 22, 2018Chap 7 Bắt Nạt Thần Nhi ?!Tue, Jan 23, 2018Chap 8 Dư Mặc Đáng Ghét Làm Em Đau [ H ]Wed, Jan 24, 2018Chap 9 Ăn Như Thế Vẫn Chưa ĐủFri, Jan 26, 2018Sat, Jan 27, 2018Chap 11 Tân Tiêu Dương - Hình Phạt Cho EmSun, Jan 28, 2018Chap 12 Nồng Nàn [ H+_Dài ] Mon, Jan 29, 2018Chap 13 Mặc À Anh Hiểu Lầm Rồi...Tue, Jan 30, 2018Fri, Feb 2, 2018Sat, Feb 3, 2018Chap 16 Trò Chơi Chỉ Vừa Mới Bắt ĐầuSun, Feb 4, 2018Chap 17 Ác Mộng Của Liễu Y NguyệtSun, Feb 4, 2018Chap 18 Mặc...Cứu Em...Em Sợ LắmSun, Feb 4, 2018Sun, Feb 4, 2018Chap 20 Anh Yêu Em, NguyệtMon, Feb 5, 2018Truyện Mới [ Tổng Tài Cực Sủng Vợ Yêu Trẻ Con ]Mon, Feb 5, 2018- Tác giả Mèo Con Tai Cụp [ 貓耳朵 ] - Nhân Vật Dư Mặc, Liễu Y Nguyệt - Thể Loại Truyện ngắn, hiện đại, sủng ngược sủng, tổng tài, hào môn thế gia - Tình Trạng Hoàn_ 05/02/2018_ - Số Chap Full 20 chap - Không có ngoại truyện - Tình Trạng Phụ Đang sửa chữa truyện Cô là đại thiên kim của Liễu gia. Tập đoàn của Liễu gia cũng lớn nhưng vì xảy ra 1 chuyện nên sắp phải rơi vào hoàn cảnh phá sản. Gia đình cô buộc lòng phải gả cô cho 1 người mà cô không hề quen biết và yêu hắn Cô cũng vì muốn cứu lấy Liễu thị và giúp cha mẹ nên cũng đành chấp nhận. Hắn thật chất có ý định rất lâu sẽ lấy cô. Phải hắn đã từng gặp cô nhưng cô lại không biết hắn là ai. Hắn không quan tâm cô có biết hắn hay không nhưng miễn cô sẽ gả cho hắn Sau khi lấy cô về hắn coi cô như là 1 bảo bối của mình vậy. Luôn yêu thương cưng chiều cô vợ này. Dần dần cô cũng có tình cảm với hắn. 1 năm sau họ có đứa con với nhau P/s Cảm ơn đã ủng hộ truyện mình, vui lòng đừng mang truyện đi nói khác <. Kamsamita🙏❤148truyenngan Hôm nay là ngày cô về nước, cô với thằng bé về trước, anh với ba anh sẽ về sau. hai người xuống sân bay mà mọi người nhìn, rồi chụp hình như siêu sao về nước. Mẹ đẹp, sexy, con thì đẹp trai dễ thương, cùng mặc đồ màu đen nữa. Haiz -Mẹ ơi, bây giờ chúng ta về đâu?_ thằng bé vừa kéo vali vừa nhìn bà mẹ rảnh rỗi của mình rồi hỏi. -Về lấy lại căn nhà của chúng ta chứ nhếch môi cười . Biệt thự Hàn gia Vừa bước xuống trước cổng nhà có 1đoàn người chạy tới, làm cô và bảo bối giật mình, cô ôm bảo bối lại và nói -Mấy người muốn gì? -Thưa tiểu thư, chúng tôi được chủ tịch cử đến bảo vệ tiểu thư họ cung kính nói. Cô thở ra một hơi, chắc là Vũ cử người đến bảo vệ cô đây mà. -Được rồi, vào thôi. Bọn người làm thấy cô và bọn vệ sĩ nên hớt hải chạy vào báo cho ba cô, mẹ kế, và cô em gái thân yêu. Lúc bọn họ đi xuống thấy cảnh là, cô ngồi vắt chéo chân lên ghế, bên có cục nhỏ nhỏ đang nhìn chằm chằm bọn họ, phía sau có 1 dàn vệ sĩ đang chờ lệnh cô. Bọn họ đổ mồ hôi hột. -Mày về đây làm gì?_ba cô lên tiếng -Mọi người xuống đây ngồi rồi ta nói chuyện, đứng vậy họ nói tôi không tôn trọng trưởng bối à_Cô cười khẩy nhìn bọn họ. Không biết sao nhìn bọn họ có vẻ ngon ngõn hơn mọi khi nhỉ,cô dẫn theo đàn vệ sĩ đáng sợ đến vậy à. -Đây là nhà tao, mầy biến ra khỏi đây đi_Mẹ ả nãy giờ im lặng giờ lên tiềng. Cô khèo khèo lỗ tai, từ từ lên tiếng -À........... nhà mấy người sao, tôi nhớ không lầm là căn biệt thự này mẹ tôi đứng tên mà, mọi người trí nhớ giảm sút à... Ba cô mặt trắng bệch, đúng, công ty do mẹ cô làm cho ba cô nên mới có, còn căn nhà này cũng là của mẹ cô,họ lấy quyền gì đuổi cô. -Dù sao lâu nay mầy đi là tao sống ở đây, mẹ mầy chết rồi, mầy xuống đó ở với ả. Đồ điếm như nhau. Chát cô đứng lên tát ả ta, đụng tới ai chứ đụng tới mẹ cô và con cô là không được. -Mầy mầy dám tát tao đồ con hoang kia_ả khùng lên. -Cô chủ cứ ra lệnh để tụi này xử cho vệ sĩ đứng sau sót ruột, trời à,cô tát vậy đau tay rồi ông chủ xử bọn họ -Được, đem toàn bộ những gì của bọn họ vứt ra ngoài cho tôi, kể cả bọn họ_Cô chỉ thẳng vào ba người họ mà nói.

vợ à anh sai rồi tha lỗi cho anh