Những chiến sĩ biên phòng người dân tộc thiểu số làm dân vận khéo. Thời gian qua, Bộ Tư lệnh Bộ đội Biên phòng (BTL BĐBP) đã tăng cường tạo nguồn, đào tạo, nâng cao đội ngũ cán bộ BĐBP là người dân tộc thiểu số (DTTS). Đến nay, số lượng cán bộ biên phòng Từng có khoảng thời gian yêu nhau, nhưng cuộc tình của anh công nhân xa quê Nguyễn Đức Hiếu (1992, trú H. Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình) với cô thôn nữ ven đô Đà Nẵng N.T.T.H (2002, trú xã Hòa Phong, H. Hòa Vang, Đà Nẵng) không đi đến cái kết có hậu. Trái lại, sau gần 1 năm yêu nhau, vì nhiều lý do nên cô gái chủ Hộ chiếu có thời hạn hơn 6 tháng, còn ít nhất 2 trang trống dành cho visa và đóng dấu xuất nhập cảnh. 2. Ảnh thẻ Bạn cần nộp cần 2 ảnh thẻ phông trắng, kích thước 4x6cm, hình cần rõ mặt, tóc gọn gàng, để lộ vành tai. 3. Tờ khai xin visa du lịch Schengen Nếu bạn chỉ đi du lịch tại 1 quốc gia thì điền tờ khai của chính quốc gia đó. Khác với việc học tiếng Anh online, bạn sẽ không bị ảnh hưởng bởi các tác động từ ngoại cảnh và có thể học tập ở bất cứ đâu mà bạn muốn. - Thuận tiện và chủ động cho học viên trong khoản lựa chọn khung giờ học và địa điểm học. Bởi bạn không cần mất mình chả nói gì đến thời điểm nào, chỉ định nghĩa là lần đầu tiên đi mua bất động sản, 2015 oK, nhưng thớt này méo có số nào là số 2015 cho đến page 9 này thớt này không phải để vào comment mập mờ khoe thành tích, thớt này chỉ nêu ra một quan điểm cá nhân, còn muốn khoe thành tích kín 16 Lời Khai Thị về Thần Chú Đại Bi - Lời Pháp Vàng Ngọc Của Tổ Sư Ấn Quang Một Lá Thư Trả Lời Khắp ĐĐ.THÍCH GIÁC NHÀN KHAI THỊ HỘ NIỆM CHO NGƯỜI SẮP LÂM CHUNG (NGÀY 10/12/2020) TRONG CÙNG CHUYÊN MỤC Trợ Niệm Lâm Chung: ĐĐ.THÍCH GIÁC NHÀN KHAI THỊ HỘ NIỆM CHO NGƯỜI Lời chúc Tết Trung thu gửi vợ yêu. 1. Sa mạc thì phải có cát cũng giống như cuộc đời anh sẽ không thể thiếu em, người vợ yêu quý của anh. Chúc em có một đêm trung thu thật hạnh phúc và tràn ngập niềm vui bên anh nhé. 2. Chú cuội thì có chị Hằng, còn anh thì có em. yFtQb. Người thân của ta không may bệnh nặng, ngoài việc chăm sóc cho tận bổn phận ra, ta còn cần phải tính đến việc Trợ niệm cho người sắp lâm chung. Tổ Ấn Quang bảo “Lúc ấy có ba việc vô cùng trọng yếu mà người học Phật cần biết. Nếu nắm rõ ba điều này, ít nhất ta cũng có thể giúp họ không đọa vào ba đường ác; Còn như may mắn và thuận lợi hơn, ta có thể giúp họ liễu sanh thoát tử, vĩnh viễn ra khỏi sanh tử luân hồi.” Nếu bạn có người thân đang trong hoàn cảnh ốm đau. Nếu liệu chừng họ khó qua khỏi, xin hãy đọc và ghi nhớ lời dạy của Tổ dưới đây để nắm vững phương cách thực hành. Cận tử nghiệp đáng sợ vô cùng. Linh hồn người chết là gì. Lục đạo Luân hồi. Sự thật về hạn Tam tai. Sự thật về Đồng bóng Cách trị bóng đè linh nghiệm nhất Cách tụng kinh cho người mới mất. Cách trợ niệm cho người sắp lâm chung iều bi thảm nhất trong thế gian thật không chi bằng cái chết, nhưng khắp cả người đời, có ai may mắn thoát được nổi? Vì vậy, người có tâm muốn lợi mình lợi người thì chẳng thể không sớm lo liệu. Thật ra, một chữ CHẾT vốn chỉ là giả danh. Do kỳ hạn của quả báo chiêu cảm từ các nhân đời trước đã tận nên bỏ tấm thân này rồi lại thọ cái thân khác vậy. Kẻ chẳng biết Phật pháp thì đúng là không tìm được cách gì, chỉ đành mặc cho nghiệp xoay chuyển. Nay đã được nghe pháp môn Tịnh ộ phổ độ chúng sanh của đức Như Lai thì phải nên tín nguyện niệm Phật, sắp sẵn tư lương vãng sanh, hầu mong thoát được cái nỗi khổ luân hồi sanh tử giả huyễn, chứng sự vui chân thật Niết Bàn thường trụ. Nếu ai có cha, mẹ, anh, em và các quyến thuộc mắc phải bệnh nặng, bệnh tình khó bề thuyên giảm thì nên phát tâm hiếu thuận, từ bi, khuyên họ niệm Phật cầu sanh Tây phương và trợ niệm cho họ để mong người bị bệnh nhờ đó sau khi chết liền được sanh về Tịnh ộ. Sự lợi ích như thế kể sao cho xiết? Nay tôi nêu lên ba điều trọng yếu để làm căn cứ hòng thành tựu sự vãng sanh cho người lâm chung; lời lẽ tuy thô vụng nhưng ý vốn lấy từ kinh Phật. Gặp được nhân duyên này đều nên làm theo. * Ba điều trọng yếu là Một là khéo chỉ dạy, an ủi, khiến người sắp mất sanh chánh tín. Hai là mọi người thay phiên niệm Phật để giúp tịnh niệm cho người sắp mất. Ba là hết sức tránh dời động, khóc lóc, kẻo làm hỏng việc. Nếu có thể tuân theo ba pháp này thì quyết định sẽ tiêu trừ được túc nghiệp, tăng trưởng Tịnh nhân cái nhân để vãng sanh Tịnh Độ, được Phật tiếp dẫn vãng sanh Tây phương. Một phen đã được vãng sanh thì sẽ siêu phàm nhập thánh, liễu sanh thoát tử, dần dần tấn tu ắt sẽ đạt tới viên thành Phật quả mới thôi. Sự lợi ích như vậy hoàn toàn nhờ vào sức trợ niệm của quyến thuộc. Có thể làm được như thế mới là chân hiếu đối với cha mẹ, mới thật là chân đễ đối với anh em trai, chị em gái, mới thật là chân từ đối với con cái, mới thật là chân nghĩa, chân huệ đối với bằng hữu và đối với mọi người; dùng những điều ấy để vun bồi thêm cái nhân Tịnh ộ của chính mình. Khơi gợi lòng tin tưởng của những đồng nhân, lâu ngày chày tháng nào có khó gì mà chẳng tập thành lề thói được. Nay tôi sẽ trình bày từng điều một để chẳng đến nỗi lâm chung có những điều không thích đáng, không đúng lý vậy. Trợ niệm cho người sắp lâm chung 1. Khéo chỉ bày, an ủi, khiến cho người sanh chánh tín Thiết tha khuyên người bịnh buông xuống hết thảy, chỉ nhất tâm niệm Phật. Nếu như cần phải giao phó việc gì thì phải mau giao phó. Giao phó xong thì chẳng đếm xỉa đến nữa, chỉ nghĩ ta nay theo Phật vãng sanh cõi Phật; tất cả sự giàu vui, quyến thuộc thế gian, các thứ trần cảnh đều là chướng ngại, thậm chí khiến ta mắc hại. Vì thế, chẳng nên sanh một niệm quyến luyến, vướng mắc. Phải biết Một niệm chân tánh của chính mình vốn chẳng có chết. Cái chết vừa nói đó chỉ là xả thân này để lại thọ cái thân khác mà thôi. Nếu chẳng niệm Phật thì sẽ phải thuận theo nghiệp lực thiện, ác để lại thọ sanh trong nẻo lành, đường dữ Đường lành là trời – người. Đường ác là súc sanh, ngạ quỷ, địa ngục. A Tu La vừa gọi là đường lành vừa gọi là đường ác vì họ tu nhân cảm quả đều là thiện ác xen lẫn. Nếu như trong lúc lâm chung, nhất tâm niệm Nam Mô A Di à Phật thì do tâm niệm Phật chí thành, ắt quyết định cảm được Phật dấy lòng đại từ bi, đích thân tiếp dẫn khiến cho ta được vãng sanh. ừng nghi rằng Ta là nghiệp lực phàm phu, làm sao chỉ do niệm Phật trong một thời gian ngắn lại có thể thoát khỏi sanh tử, vãng sanh Tây phương? * Nên biết rằng Vì đức Phật đại từ bi nên dẫu là kẻ tội nhân Thập Ác, Ngũ Nghịch rất nặng, lúc lâm chung tướng địa ngục hiện ra, mà nếu có thiện tri thức dạy cho niệm Phật bèn hoặc niệm mười tiếng hoặc chỉ một tiếng thì cũng được Phật tiếp dẫn, vãng sanh Tây phương. Hạng người ấy chỉ niệm mấy câu còn được vãng sanh, há nên cho rằng ta nghiệp lực nặng, niệm Phật ít ỏi mà sanh lòng nghi nữa ư? Phải biết Chúng ta vốn có chân tánh, chân tánh của ta và chân tánh của Phật chẳng hai; chỉ vì ta Hoặc nghiệp còn sâu nặng nên chẳng thọ dụng được! Nay đã quy mạng nơi Phật như con nương về với cha, chính là trở về với quê nhà ta vốn sẵn có, chứ nào có phải là điều gì bên ngoài đâu! Hơn nữa, xưa kia, đức Phật đã phát nguyện “Nếu có chúng sanh nghe danh hiệu của ta mà chí tâm tin ưa, dẫu chỉ mười niệm mà nếu chẳng được vãng sanh thì chẳng lấy ngôi Chánh Giác”. Vì thế, hết thảy chúng sanh lúc lâm chung phát tâm chí thành niệm Phật cầu sanh về Tây phương thì không một ai là chẳng được Ngài rủ lòng Từ tiếp dẫn. Ngàn vạn phần chẳng được hoài nghi nữa! Hoài nghi chính là tự mình lầm lạc, họa ấy chẳng nhỏ. * Huống hồ, lìa khỏi thế giới khổ não này sanh về thế giới vui vẻ kia là chuyện hết sức sung sướng, cho nên phải sanh tâm hoan hỷ, ngàn vạn phần chẳng được sợ chết. Dẫu sợ chết vẫn chẳng thể không chết, lại còn đâm ra mất phần vãng sanh Tây phương nữa vì tâm mình trái với tâm Phật vậy! Dẫu Phật sẵn lòng đại từ bi cũng không làm thế nào được đối với chúng sanh chẳng nương theo lời dạy của Phật! Vạn đức hồng danh của Phật A Di à giống như lò luyện lớn lao; tội nghiệp trong nhiều kiếp của chúng ta như một mảnh tuyết trong hư không. Nghiệp lực phàm phu do bởi niệm Phật nên nghiệp liền tiêu diệt, giống như mảnh tuyết gần bên lò lửa lớn liền bị tiêu hết chẳng còn gì nữa. * Vả lại, huống chi nghiệp lực đã tiêu thì bao nhiêu thiện căn sẽ tự nhiên tăng trưởng thù thắng; sao lại còn ngờ chẳng được vãng sanh và Phật chẳng đến tiếp dẫn nữa ư? ấy chính là những điều chỉ dạy cho người bệnh. Còn như những việc chí thành, tận hiếu mà ta phải nên làm thì cũng chỉ chú trọng ở những điểm ấy; chớ nên thuận theo thói tục van cầu thần thánh, tìm thầy chạy thuốc. Mạng lớn đã sắp hết thì làm sao quỷ thần, thuốc men giữ cho người ấy khỏi chết được! Nếu đã nhọc lòng vì những sự vô ích như thế thì đối với một sự niệm Phật lòng thành khẩn bị xen tạp, không cách gì cảm thông đức Phật được! Nhiều kẻ lúc cha mẹ lâm chung chẳng tiếc tiền của, mời nhiều thầy thuốc đến khám. ấy là mua tiếng hiếu, muốn được người đời khen ta tận hiếu đối với cha mẹ; nào hay trời đất, quỷ thần xét soi tường tận nỗi lòng. Vì vậy, đối với những sự tống táng cha mẹ mà quá sức phô trương thì nếu chẳng mắc thiên tai ắt cũng bị vạ người. Kẻ làm con chỉ nên chú trọng những gì thần thức của cha mẹ sẽ đạt được. Lời xưng tụng của thế nhân chẳng đáng cho kẻ sáng mắt nhếch mép cười, lẽ đâu lại dốc lòng mong mỏi, thật chỉ khiến cho ta phải mắc vào cái lỗi bất hiếu to lớn mà thôi! Trợ niệm cho người sắp lâm chung 2. Niệm Phật cho người sắp lâm chung Trước đó, đã chỉ dạy người bệnh khiến cho kẻ ấy sanh chánh tín; nhưng vì người bịnh ấy tâm lực yếu ớt, đừng nói chi hạng người lúc còn khỏe mạnh chưa bao giờ niệm Phật, chẳng dễ gì niệm liên tục lâu dài được, ngay cả người chuyên trọng niệm Phật thì cũng hoàn toàn nhờ vào người khác trợ niệm thì mới có thể hữu hiệu. Vì vậy, quyến thuộc trong nhà nên cùng phát tâm hiếu thuận, từ bi, vì người ấy trợ niệm Phật hiệu. Nếu bệnh tình còn chưa đến nỗi sắp chết vào bất cứ lúc nào thì nên chia ban niệm Phật. Nên chia thành ba ban, mỗi ban hạn định mấy người. Ban đầu tiên niệm Phật ra tiếng, ban thứ hai và thứ ba niệm thầm. Niệm một tiếng đồng hồ thì ban thứ hai niệm tiếp; ban thứ nhất, ban thứ ba niệm thầm. Nếu có chuyện nhỏ thì nên lo liệu trong lúc niệm thầm; còn trong lúc trực ban trọn chẳng nên bỏ đi. Ban thứ hai niệm xong, ban thứ ba niệm tiếp. Xong rồi lại trở lại từ đầu. Niệm một tiếng, nghỉ hai tiếng; như vậy thì niệm suốt cả ngày đêm thì cũng không mệt nhọc lắm. Phải biết Chịu giúp người đạt được Tịnh niệm vãng sanh thì cũng sẽ được hưởng báo có người trợ niệm. Chớ có nói là chỉ vì cha mẹ nên mới phải tận hiếu như vậy, mà đối với người dưng cũng nên vun bồi ruộng phước của chính mình, trưởng dưỡng thiện căn của chính mình thì mới đúng là cái đạo tự lợi, chứ chẳng phải chỉ vì người khác mà thôi! * Thành tựu một người được vãng sanh Tịnh ộ chính là thành tựu một chúng sanh làm Phật. Công đức như thế há thể nghĩ lường được ư! Ba ban liên tục, tiếng niệm Phật chẳng ngớt. Nếu sức bệnh nhân niệm được thì nương theo đó niệm nho nhỏ theo. Chẳng thể niệm nổi thì lắng tai nghe kỹ, tâm không có niệm gì khác thì tự có thể tương ứng với Phật vậy. Tiếng niệm Phật chẳng nên quá to; to thì tốn hơi, khó niệm lâu được; cũng chẳng thể quá nhỏ khiến cho bệnh nhân chẳng nghe rõ. Chẳng nên niệm quá mau, cũng chẳng nên quá chậm. Quá mau bệnh nhân niệm theo chẳng nổi, dẫu có nghe cũng chẳng rõ. Quá chậm thì chẳng tiếp hơi nổi nên cũng khó có ích. Nên niệm chẳng lớn tiếng, chẳng nhỏ tiếng, chẳng rề rà, chẳng gấp gáp; từng chữ phân minh, từng câu rành mạch khiến cho từng chữ, từng câu lọt tai thấu dạ bịnh nhân; như vậy thì dễ có sức. Về pháp khí dùng cho việc niệm Phật, chỉ nên dùng dẫn khánh, hết thảy các thứ khác đều chẳng nên dùng. Tiếng dẫn khánh trong trẻo khiến tấm lòng người nghe thanh tịnh. Tiếng mõ trầm đục chẳng thích hợp cho việc trợ niệm khi lâm chung. Lại nữa, nên niệm Phật hiệu gồm bốn chữ. Lúc bắt đầu thì niệm vài câu sáu chữ; rồi sau đó chuyên niệm bốn chữ A Di à Phật, chẳng niệm Nam Mô. Do ít chữ dễ niệm nên bệnh nhân sẽ niệm theo được hoặc nhiếp tâm lắng nghe, đều đỡ tốn tâm lực. Quyến thuộc trong nhà niệm như vậy mà thỉnh thiện hữu ở ngoài đến thì cũng niệm như vậy. * Dù nhiều người hay ít người đều phải niệm như thế, chẳng nên niệm một chốc, lại ngưng nghỉ rồi lại niệm khiến cho bịnh nhân niệm Phật gián đoạn. Nếu ăn cơm thì nên ăn vào lúc thay phiên, đừng ngớt tiếng niệm. Nếu như lúc bịnh nhân sắp tắt hơi thì cả ba ban nên cùng niệm cho đến tận sau khi đã tắt hơi hẳn rồi mới lại chia ba ban niệm suốt ba tiếng đồng hồ nữa. Trong sách Sức Chung Tân Lương, nguyên văn ở chỗ này ghi “thời gian niệm càng nhiều càng hay”, các đại đức cận đại đề xướng tiếp tục niệm tám tiếng đồng hồ đến hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Người soạn bản in mới kính cẩn ghi chú. Sau đấy, mới ngưng niệm để lo liệu, sắp đặt mọi việc. Trong lúc niệm Phật, chẳng để cho bè bạn đến trước bệnh nhân thăm hỏi, vỗ về. ã có lòng đến thăm thì hãy cùng đại chúng niệm Phật mấy thời. Ấy mới là tấm lòng yêu mến chơn thật, có ích cho bịnh nhân. Còn nếu cứ theo thói tục thường tình thì chính là đã xô người xuống biển. Tình ấy tuy đáng cảm, nhưng để xảy ra sự ấy thật đáng đau đớn. Toàn là cậy vào người chủ chốt hiểu rõ đạo lý, bảo trước với người đến thăm để khỏi tổn thương tình cảm, lại khỏi gây hại cho bệnh nhân bị phân tâm chẳng được vãng sanh vậy. Trợ niệm cho người sắp lâm chung 3. Kiêng dè xáo động, khóc lóc để khỏi làm hỏng đại sự Lúc người sắp chết chính là lúc phân biệt giữa thánh, phàm, người, quỷ. Tình trạng khi ấy khác nào ngàn cân treo đầu sợi tóc; hết sức quan trọng. Chỉ nên dùng Phật hiệu để chỉ dạy thần thức người ấy. Trọn chẳng nên tắm rửa, thay áo, hoặc dời chỗ nằm. Người ấy nằm như thế nào, cứ để yên người đó trong tư thế ấy, chẳng nên dời động chút nào. Cũng chẳng nên đối trước người ấy mà lộ vẻ buồng bã, thương xót, hoặc đến nỗi khóc lóc. Vì khi đó người chết thân chẳng tự chủ được; hễ lay động là toàn thân lẫn chân tay đều bị đau đớn như bị cắt, chặt, giằng xé. Hễ đau đớn thì sanh tâm sân hận nên tâm niệm Phật bị ngưng dứt. Mang tâm sân hận ra đi, phần nhiều bị đọa vào độc loại những loài vật hung dữ, độc địa như rắn, bò cạp, rết…, đáng sợ hãi thay. Nếu người chết thấy thân quyến đau đớn, khóc lóc thì tâm mến luyến phát sanh nên tâm niệm Phật cũng bị ngừng nghỉ. Vì mang tâm ái luyến mà ra đi nên đến nỗi đời đời, kiếp kiếp chẳng được giải thoát. Lúc ấy, có lợi nhất thì không gì bằng nhất tâm niệm Phật; điều gây hại nhất không chi bằng vọng động, khóc than. Nếu như vọng động, khóc than đến nỗi người chết sanh lòng sân hận hay mến luyến; thì có muốn sanh Tây phương, cả vạn trường hợp cũng chẳng được một. Thêm nữa, người sắp chết hơi nóng rút từ dưới lên trên là tướng siêu thăng; còn hơi nóng từ trên rút xuống dưới là tướng đọa lạc. Vì vậy, có thuyết * ảnh thánh, nhãn thiên sanh Nhân tâm, ngạ quỷ phúc Súc sanh tất cái ly, ịa ngục cước phản xuất Nhưng nếu cả nhà chí thành trợ niệm thì người chết ắt tự có thể sanh thẳng về Tây phương; chẳng nên thăm dò nhiều lượt khiến cho khi thần thức người chết chưa rời khỏi xác, nhân đấy bị đau đớn, tâm sanh phiền đau nên chẳng được vãng sanh. Lỗi lầm ấy thật là vô lượng vô biên. Xin các thân hữu ai nấy đều khẩn thiết niệm Phật, chẳng cần thăm dò hơi nóng cuối cùng bị lạnh đi ở chỗ nào. Làm con nên lưu tâm điều này mới là hiếu thật sự. Nếu cứ thuận theo các tình cảm thế gian thì chính là xô người thân xuống biển khổ chẳng thương xót, mong một lũ vô tri vô thức xúm lại khen ta đã tận hiếu! Hiếu như vậy thì có khác chi là tình yêu của La Sát Nữ! Kinh dạy “La Sát Nữ ăn thịt người, bảo Vì ta yêu ngươi nên ăn thịt ngươi’. Kẻ vô tri hành hiếu khiến cho người thân mất vui bị khổ, há chẳng phải là giống hệt cái tình yêu người của La Sát Nữ hay sao? Tôi nói ra lời này, chẳng phải là không đếm xỉa đến tình người; chỉ là muốn cho ai nấy đều xét rõ sự thực; ắt mong cho người chết vãng sanh, kẻ sống được phước; để thỏa tấm lòng thành sắt son của con hiền, cháu thảo thương yêu người thân, chẳng ngờ lời lẽ dường như quá khích. Người thương yêu cha mẹ thật sự ắt sẽ lượng thứ cho. * Thuyết ảnh thánh, nhãn sanh thiên… là nói về khi người đã tắt hơi. Khi toàn thân đã lạnh, chỉ còn đảnh đầu ấm thì ắt là siêu phàm nhập thánh, liễu sanh thoát tử. Nhãn sanh thiên là nếu mắt và trán còn nóng thì sanh trong thiên đạo. Chỗ ngực còn ấm thì sanh nhân đạo. Riêng bụng còn nóng thì sanh trong ngạ quỷ đạo. Riêng đầu gối còn nóng thì sanh trong súc sanh đạo. Riêng bàn chân còn nóng thì sanh địa ngục đạo. ấy là do hai nghiệp thiện, ác đã tạo của người ấy lúc còn sống đến giờ đây cảm hiện như thế, chứ chẳng thể dựa vào thế lực nào để làm giả ra như vậy được. Khi đó, nếu bệnh nhân có thể chí thành niệm Phật, lại thêm sức của quyến thuộc và bạn lành trợ niệm, chắc chắn có thể đới nghiệp vãng sanh, siêu phàm nhập thánh vậy. Chẳng cần phải để ý thử sờ xét nghiệm, đến nỗi làm hỏng việc. Mong mỏi lắm thay! Trợ niệm cho người sắp lâm chung – Theo Tổ Ấn Quang Khai Thị Hộ Niệm và Khai Thị Cho Người Lâm Chung Có thể tham khảo bài khai thị phía sau, rồi tùy duyên mà khai thị. Đây chỉ là bài để tham khảo. Nam Mô A Di Đà Phật! Kính thưa Cô, Bác… cư sĩ ……… Được sự yêu cầu của gia đình, hôm nay Ban Hộ Niệm của chúng tôi có được thiện duyên đến hộ niệm cho Cô, Bác…, mong Cô, Bác… nên buông xả vạn duyên, nhất tâm niệm Phật cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc và chỉ giữ một ý niệm duy nhất là “Mình sắp được theo Phật A Di Đà về cõi nước của Ngài”. Cô, Bác… dùng tâm chí thành mà niệm Phật, chắc chắn cảm ứng đến Phật, Ngài phát lòng đại từ đại bi đến tiếp dẫn Cô, Bác… vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc. Nam Mô A Di Đà Phật! Trong kinh Phật dạy, thế giới Ta bà này là “Ngũ trược ác thế”, là thế giới khổ chứ không có vui. Sống thêm một ngày là khổ thêm một ngày, sống thêm một ngày là tạo nghiệp thêm một ngày. Có vui chăng chỉ là cái vui giả tạm, vui chốc lát rồi qua đi, nhường chỗ cho những điều đau khổ dày vò con người. Những cái mà con người trần thế gọi là vui đó, chính là nguyên nhân đưa chúng sanh vào trong tam đồ ác nạn, tại sao chúng ta phải bám vúi lấy nó. Sanh ra trong cõi này, tất cả chúng sanh đều phải thọ nhận tam khổ, tứ khổ, bát khổ và vô lượng khổ não. Hôm nay Cô, Bác… đã trải qua Sanh khổ, Lão khổ, Bệnh khổ và đang nằm chờ Tử khổ. Cái tử khổ này nó không buông tha cho một ai cả. Một khi lâm chung, bệnh khổ bứt bách, tứ đại phân ly làm cho chúng ta đau đớn như con rùa bị lột cái mai, rồi oan gia trái chủ nó nhào tới dày vò cấu xé để đòi nợ, nghiệp chướng hoành hành,…, đủ mọi loại chướng ngại làm cho thân tâm chúng ta không thể yên ổn thân, nó lôi kéo thần thức của chúng ta đi vào những cảnh giới hãi hùng đáng kinh sợ. Nhưng cái đáng sợ nhất, là thần thức mê mờ của chúng ta theo nghiệp đi thọ báo trong luân hồi lục đạo. Giả như bị đọa vào trong tam ác đạo thì năm tháng là trường cửu. Nếu trong thời phút “cận tử nghiệp” này, khởi lên một niệm sân, là nhân đọa vào đường địa ngục, một ngày trong căn bản địa ngục thôi, cũng là năm của thế gian này, mà chúng ta phải sống trong đó đến vạn vạn năm. Khởi lên một niệm tham, là nhân đọa vào đường ngạ quỷ, làm quỷ thì phiền phức lắm, một ngày trong quỷ đạo là một tháng của nhân gian, thọ mạng của nó cũng rất dài, đoản mạng cũng phải tuổi. Khởi lên một niệm ngu si, là nhân đọa vào đường súc sanh, làm súc sanh thì sao tránh khỏi cảnh móc câu thả mồi, lưới giăng vây bủa, tên bay, súng bắn. Rồi tránh sao khỏi cảnh trên dao dưới thớt, chặt đầu, banh da, xẻ thịt, chiên, xào, nấu nướng,…, hồn phi tứ tán. Khởi lên một niệm thiện được sanh vào trong tam thiện đạo để hưởng phước, nhưng vẫn chưa thoát khỏi luân hồi lục đạo. Một khi phước cạn, vẫn còn có cơ hội quay trở lại trong tam ác đạo mà thôi. Nhưng nếu Cô, Bác… phát tâm niệm A Di Đà Phật cầu nguyện vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc, thì đây là cái nhân để Cô, Bác… vãng sanh Tây Phương một đời bất thối thành Phật, vĩnh viễn thoát khỏi tam giới lục đạo. Vậy Cô, Bác… nghe chúng tôi, nương vào âm thanh câu Phật hiệu của đại chúng trợ niệm, trong tâm phát khởi câu Phật hiệu. Nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, đem công đức lành này hồi hướng về Tây Phương, và tâm nguyện muốn sớm được vãng sanh, thì chắc chắn Cô, Bác… được vãng sanh. Chúng tôi luôn ở bên Cô, Bác… hộ niệm trợ lực cho Cô, Bác…. Trong kinh Vô Lương Thọ, đức Phật A Di Đà phát 48 đại nguyện độ mười phương tất cả chúng sanh. Trong đó, nguyện thứ 18 là “Thập Niệm Tất Sanh”. Chúng sanh trong mười phương nghe được danh hiệu của Ngài, sanh tâm tin ưa, phát nguyện vãng sanh, niệm danh hiệu của Ngài, nhẫn đến mười niệm đều được vãng sanh. Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà có ao sen bằng bảy báu, trong ao tràn đầy nước “tám thứ công đức”, đáy ao thuần bằng cát vàng, trải làm mặt đất. Những lối đi bên bờ ao là vàng, bạc, lưu ly, pha lê hợp thành, vô cùng trang nghiêm đẹp đẽ không thể diễn tả hết được. Lầu đài cũng bằng vàng bạc, lưu ly, pha lê, xà cừ, trân châu, mã não trang nghiêm tráng lệ. Những hoa sen trong ao báu to như những bánh xe lớn, có hoa lớn nửa do tuần, có hoa một, hai do tuần, có hoa lớn đến trăm ngàn do tuần, hương thơm tinh khiết vi diệu. Hoa không chỉ là năm sắc năm màu hào quang, mà là vô lượng sắc, vô lượng hào quang, trong hào quang lại hóa vô số Phật, vô số Phật lại phóng vô lượng quang, vô cùng trang nghiêm, thật bất khả tư nghị. Thế giới Cực Lạc lại có bảy lớp dậu rào, bảy lớp mành lưới báu, bảy lớp hàng cây báu, tất cả đều bằng bốn chất báu tạo thành, bao vòng khắp cõi nước. Thế giới Cực Lạc trang nghiêm như vậy đó. Thế giới Cực Lạc của Phật A Di Đà, thường trỗi nhạc trời, ngày đêm sáu thời đều có mưa hoa Mạn Đà La trải đầy khắp mặt đất, chư Bồ Tát cõi Cực Lạc thường đem những hoa vi diệu này cúng dường mười phương chư Phật. Ở thế giới Cực Lạc, Đức Phật A Di Đà thường biến hóa ra nhiều giống chim kỳ diệu, đủ các màu sắc, như Bạch hạc, Khổng tước, Anh vũ, Xá lợi, Ca lăng tần già, Cộng mạng, ngày đêm sáu thời hót ca âm thanh hòa nhã vi diệu, trong âm thanh đó diễn nói các pháp Ngũ căn, Ngũ lực, Thất Bồ Đề, Bát Thánh Đạo, tất cả đều niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng. Ở thế giới Cực Lạc, mỗi khi gió thổi qua hàng cây báu và các mành lưới báu đều phát ra âm thanh huyền diệu như trăm ngàn cung nhạc cùng chung hòa tấu. Khi nghe âm thanh đó, mọi người đều tự nhiên niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng. Thế giới Cực Lạc còn có cây Bồ đề cao bốn trăm vạn lý, là nơi giảng kinh thuyết pháp của Phật A Di Đà. Đức Phật A Di Đà thọ mạng vô lượng, hào quang của Ngài chói sáng cũng vô lượng, chiếu soi khắp các cõi nước của mười phương chư Phật. Chúng sanh vãng sanh về Cực Lạc đều là Bồ Tát Bất thối chuyển, tu hành một đời thành Phật. Tây Phương Cực Lạc thế giới trang nghiêm thanh tịnh như vậy đó! Cô, Bác… có thấy thích không? Có muốn vãng sanh không? Sanh về Tây Phương Cực Lạc thì Cô, Bác… chính là một vị Bồ Tát Bất thối chuyển, là A Duy Việt Trí Bồ Tát, thân thể Cô, Bác… là “Thân Kim Sắc”, là “Thân Kim Cang Bất Hoại”, có thọ mạng vô lượng, có hào quang cũng vô lượng, hình tướng cũng giống y như Đức Phật A Di Đà. Lại có thần thông quảng đại, có thể hóa trăm ngàn muôn ức hóa thân để đi cúng dường chư Phật mười phương, thuận duyên thì hóa độ chúng sanh. Thưa Cô, Bác… thế gian này là khổ không nên lưu luyến, bây giờ Cô, Bác… nghe lời chúng tôi nên buông xả hết, đừng nên lo nghĩ việc gì nữa hết, con cháu của Cô, Bác… tự có phần phước riêng của họ, Cô, Bác… cũng không nên lo làm gì. Tất cả tài sản, nhà cửa, tiền bạc, danh vọng, nhân nghĩa thị phi,…, bây giờ đối với Cô, Bác…, thì những thứ ấy không còn thọ dụng được nữa rồi. Đó chỉ là huyễn hóa, là giả không phải thật. A Di Đà Phật là thật, mình bỏ cái giả, mình chọn lấy cái thật. Cô, Bác… nên buông xả tất cả, nhất tâm niệm A Di Đà Phật, phát nguyện vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc thế giới, một lòng cầu Phật từ bi tiếp dẫn Cô, Bác… sớm được vãng sanh. A Di Đà Phật! Duy chỉ gặp Phật A Di Đà, hoặc Tây Phương Tam Thánh, khi ánh hào quang của Phật vừa chiếu đến thì Cô, Bác… nhận được hộ trì của Phật A Di Đà, được khai mở tâm thức và thể nhập vào ánh hào quang của Phật A Di Đà. Phật quang có sức mạnh tiêu nghiệp diệt tội rất lớn, tam độc phiền não cũng không thể khởi tác dụng. Cô, Bác… an tâm đi theo quý Ngài. Ngoài ra, khi thấy bất cứ cảnh tượng nào, như thấy tổ tiên, thấy ông bà, cha mẹ, thấy trời đất, thánh thần, v,v…, tuyệt đối không thèm để ý đến. Cô, Bác… phải biết rằng, trời đất, thần thánh, tổ tiên, ông bà, cha mẹ không thể giúp cho Cô, Bác… ra khỏi sanh tử luân hồi lục đạo. Vì trời đất, thánh tiên, quỷ thần,… chính họ vẫn còn trong lục đạo sanh tử luân hồi, thì họ lấy khả năng gì để cứu thoát người khác. Duy chỉ có Phật A Di Đà với 48 đại nguyện và thần thông đạo lực mới có thể cứu độ tất cả mười phương chúng sanh, vĩnh viễn thoát ly sanh tử khổ luân. Nếu Cô, Bác… chịu buông xả vạn duyên, nhất tâm niệm Phật, trường hợp thọ mạng chưa dứt thì sẽ mau chóng lành bệnh, một khi thọ mạng đã hết liền được vãng sanh Tây Phương, một đời bất thối thành Phật. Gặp bất cứ cảnh giới nào, Cô, Bác… cũng phải nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, nếu là cảnh giới do oan gia trái chủ hiển hiện ra để dẫn dắt chúng ta đi vào cảnh giới của chúng, Cô, Bác… cứ nhất tâm niệm “A Di Đà Phật”, thì những cảnh giới ấy tự nó tan biến. Nếu là A Di Đà Phật, Tây Phương Tam Thánh đến tiếp dẫn, thì quý Ngài, tay cầm đài sen, đảnh phóng hào quang tiếp dẫn. Thần thức của Cô, Bác… được hóa hiện trong đài sen, trong một khoảng tay co duỗi đã về tới Tây phương cảnh Thánh. A Di Đà Phật! Giờ này nếu Cô, Bác… nghe theo lời chúng tôi, niệm “A Di Đà Phật”, phát nguyện vãng sanh Tây Phương Cực Lạc thì chắc chắn Cô, Bác… vãng sanh, được liễu sanh thoát tử, siêu phàm nhập thánh, đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn được hưởng khoái lạc, chẳng bao giờ còn nghe hoặc thấy một chút chuyện buồn khổ nào cả, hà huống là phải bị khổ đau. Mỗi khi tâm ta khởi lên phiền não, phải biết rằng đó là do những nghiệp ác của nhiều đời đang sai khiến chúng ta, đang phá hoại con đường vãng sanh Tây Phương của ta, chúng muốn cho ta vĩnh viễn phải chịu cái khổ của sanh tử luân hồi. Nay chúng ta đã biết ác nghiệp muốn hại ta, thì nhất thiết không để cho nó chuyển chúng ta đi theo nó. Cho nên, ngoài việc niệm Phật ra, chúng ta không niệm việc gì khác. Được như vậy thì tâm ta mới tương ưng với tâm của Phật, nương nhờ Phật tiếp dẫn trực chỉ đến Tây Phương. A Di Đà Phật! Là chúng sanh trong cõi Ta bà này, từ vô thỉ kiếp đến đời này, không ai là không tạo nghiệp. Hôm nay, chúng tôi đứng trước Phật, vì Cô, Bác… mà xin ám hối. Cô, Bác… hãy cùng với chúng tôi phát lồ sám hối tội lỗi của mình, cầu Phật gia hộ để cho thân tâm được thanh tịnh, giữ được chánh niệm, niệm “A Di Đà Phật”. Con xưa trót tạo bao ác nghiệp Đều bởi vô thỉ tham sân si. Từ thân miệng ý phát sanh ra Tất cả nay con xin sám hối. Quy mạng lễ A Di Đà Phật, Ở Phương Tây thế giới an lành. Con nay xin phát nguyện vãng sanh, Cuối mong đức Từ Bi tiếp độ. Nam Mô Tây Phương Cực Lạc Thế Giới Đại Từ Đại Bi Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật. Nam Mô A Di Đà phật…….

lời khai thị cho người sắp lâm chung